Ai cho tôi lương thiện đây?
Mệt hết cả người. Buồn hết cả lòng. Ức hết cả chế
Đùa chứ, mọi người quá buồn cười. Mỗi người một hoàn cảnh chứ.
Mọi người làm ơn biết tôn trọng người khác đi. Thật buồn cười là mình còn chưa
chắc đã đúng thì làm sao mà lại cứ xét nét người ta này nọ thế nhỉ?
Mình quá điên với cái kiểu thái độ đấy.
Ờ, họ giỏi. Họ có quyền nói. Phải. Đúng thế. Vậy thì họ cứ
việc làm việc của họ đi. Họ giỏi thì làm sao họ hiểu được những kẻ dốt như
mình.
Muốn sống tử tế cũng không xong à?
Chỉ vì mình nghĩ khác người à?
Điên quá. Ức quá. Chịu không nổi. Lại khóc rồi.
Buồn quá đi. Các người không làm ở đây thì các người vẫn có
người nuôi. Tôi không như thế. Các người không thích làm thì các người cứ việc
bỏ. Nhưng mà làm ơn sống tử tế đi. Làm ăn cho nó tử tế đến ngày cuối cùng đi. Việc
các người làm còn ảnh hưởng đến người khác nữa chứ có phải là chỉ mỗi các người
chịu đâu.
Các người đừng văng vào mặt tôi cái câu tôi chỉ nhận có ngần
ấy lương nên tôi chỉ làm thế thôi. Các người thử nghĩ xem các người đã làm xứng
đáng với ngần ấy lương chưa mà các người mở mồm ra nói thế. Thế tôi từng còn chả
bằng lương các người mà tôi vẫn phải nai lưng ra làm hộ các người đấy thì các
người nghĩ sao. Ôi quá điên rồi.
Tôi nhẫn thì cũng có mức thôi.
Muốn sống làm người tử tế mà sao khó thế chứ hả giời ????
Muốn sống làm người tử tế mà sao khó thế chứ hả giời ????
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét