Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2024

18.05.24_một ngày thảnh thơi

 Sáng ra lướt có chút xíu mà gặp luôn 3 bài tưởng không liên quan mà mình lại thấy là cùng nói về 1 chủ đề thú vị nên phải lưu lại cái rụp.


1. Chuyện về Forrest Gump (Bác viết status này mình không quen) 

https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=pfbid02MitRkzxnW6UHLeijYavTAC8nxPbNogCbrm7YvRSXopmCtoZ9x5mHcUM6HQ8Vc17el&id=100009367449880

Forrest Gump là một câu chuyện châm biếm. Cái "hay" của nhân vật chính là anh ta sống đúng với con người anh ta có và cái "may" của ảnh là tình cờ là ảnh rất hợp thời dù không cố ý, hay như các cụ ta có câu, thiên thời địa lợi nhân hòa. Và mình nhấn mạnh là ảnh "ăn may" nha.


2. Chuyện của nhà báo Thu Uyên

https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=pfbid0acsJd4QGVnJNTLjWMkTdQA8v8wyi5ofbnvz8W8tcoqoHtqnp7Qr6EuiQ3iNPrhvQl&id=827714717

"Học cái gì? Học để làm gì?" Thực tình thì mình đã bức xúc và thắc mắc mấy cái này từ hồi còn đang mài đũng quần trên ghế lớp 1 lớp 2. Và về sau càng lớn, càng ngẫm thì mình càng nhận ra nghịch lý của việc đánh giá bằng cấp trong xã hội. Với lại cũng may là năng lực bản thân chỉ có hạn làm cho mình đã không vươn được tới các đỉnh cao tùm lum. Mà thay vì chạy theo quy chuẩn số đông thì mình vươn tới những cái phù hợp hơn với năng lực và mong muốn của bản thân hơn. Mình có được thói quen hợp lý hơn là tự cân nhắc xem "sức mình tới đâu" và "mình có cần cố không" trước khi ra quyết định. Điểm này thì thực lòng là mình cũng "ăn may" như bạn Forres thôi, vậy nên đời dập cho cũng nhiều mà giờ này vẫn chưa ngỏm.


3. Chuyện kể lại của một bác lớn tuổi

https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=pfbid02NxCejLocj1RDUhE6HMnyRdgRma9xpy2YdcFust4irv8M4eFPo2mPuygZr6PWgkoEl&id=1411189981

Những ý tưởng đề cập đến ở câu chuyện này thì chắc mọi người đã biết nhiều rồi. Nhưng lần này nó xuất hiện lại rất tình cờ và phù hợp làm phần kết cho tổng thể chủ đề thú vị này. Sự thú vị ở đây chính là ta nhận ra "may mắn" có lẽ không phải là một thứ trừu tượng hay mơ hồ, xa vời. May mắn thực ra là sự phù hợp mà bản thân ta hoàn toàn có thể kiểm soát được bằng cách quan sát và cân nhắc, và tự làm cho chính mình, vì chính mình. Đương nhiên đối tượng của sự phù hợp vẫn là số đông, nhưng nếu thực sự đứng từ góc nhìn của bản thân mình và bỏ công sức ra để cân nhắc thì mọi quy chuẩn lúc đó sẽ khác rất nhiều đó nhé. 


*** Bối cảnh của những suy nghĩ hôm nay như thế này là thời điểm này của cuộc đời mình đang có một bước ngoặt, xuất phát từ một quyết định mà mình đã cân nhắc và cảm thấy hoàn toàn tự tin, trong khi những người xung quanh mình, rất nhiều người lại cảm thấy quyết định đó "bất thường" và negative. Tất nhiên mình hiểu mọi người có nhiều lý do (cộng với cả sự yêu thương dành cho mình nữa) để có suy nghĩ như thế. Nhưng cuối cùng thì tất cả suy nghĩ vẫn nên có 1 cái neo, 1 kim chỉ nam là hướng về chủ thể là chính mình chứ nhỉ. Đó, điều thú vị là đây. Rất đơn giản là vậy. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét