-------------------
http://vn.nang.yahoo.com/t%C3%ACnh-y%C3%AAu-l%C3%A0-c%C3%A2u-tr%E1%BA%A3-l%E1%BB%9Di-th%E1%BA%ADt-kh%C3%B3-030657240.html
Cái cảm giác tìm thấy một người đồng cảm, hiểu và trân trọng những khác biệt của mình thật sự rất tuyệt vời.
ph0nglinhValentine rồi, Newsfeed bắt đầu rộn ràng socola, bánh kẹo, hoa quả. Mình cũng muốn hòa vào không khí ấy, nên đang quấn khăn chun mũi ngồi đọc lại những mẩu viết lách về tình yêu do chính mình viết ra: trên caption ảnh, Note điện thoại, kịch bản radio, truyện ngắn, nói chung là vương vãi khắp nơi, tai thì nghe Trần Thu Hà, Air Supply, Góc phố danh vọng…
Chợt nhớ đến cảm giác chạnh lòng mấy hôm trước, khi đọc status của bạn: “Thấy phục một anh giai chấp nhận chi phí chuyển phát nhanh là 1,2 triệu để gửi một hộp chocolate từ Việt Nam sang Mỹ cho kịp 14/2”. Ôi… Thỉnh thoảng mình cũng muốn được phí tiền, phí công, phí sức làm điều gì đó cho người yêu. Bản thân món quà có thể không cần thiết, nhưng hành trình của nó lại luôn mang tới niềm hạnh phúc khó tả. Mà hạnh phúc thì sao mà không cần cơ chứ… Nhưng chạnh lòng tí tẹo rồi cũng thôi, vì tình yêu đâu phải chỉ có thế.
Trang đầu tiên trong quyển sổ của mình có một câu: “Anh phải tập trung, em hiểu không? Vì nếu không tập trung, anh sẽ thất bại. Và anh sẽ không còn là anh mà em muốn nữa”. Mình vẫn coi đó là lời tỏ tình mạnh mẽ và lãng mạn nhất trên đời.
Chân lý ở đâu đấy nói rằng: “Hãy yêu một người mà khi ở bên cạnh họ, bạn được là chính mình". Mình nghĩ nó đúng, nhưng không đủ. Đâu phải ai ở tầm tuổi mình cũng hiểu rõ thế nào là “chính mình”, biết mình là ai và mình thực sự muốn gì? Kể cả biết, thì cũng không thể đảm bảo “mình” sẽ mãi mãi như vậy.
Vậy nên, mình thích câu The best love is the one that makes you a better person, without changing you into someone other than yourself (Tạm dich: Tình yêu đích thực là điều có thể khiến bạn trở nên tốt hơn, mà không phải biến mình thành một người khác). Tình yêu, ngoài việc “chịu đựng” nhau thì phải làm cho nhau trở nên tốt hơn chứ nhỉ? Nghe hơi to tát nhưng mình thấy cũng không khó lắm. Ai đang yêu mà chả tràn đầy năng lượng, làm gì cũng nhanh, nhìn đâu cũng đẹp. Hãy dùng năng lượng ấy để động viên nhau tiến lên phía trước, nắm tay nhau lớn lên từng ngày. Chứ cứ hờn dỗi, dỗ dành mấy chuyện nhỏ nhặt, cuối cùng cũng chẳng để làm gì cả. Mình nghĩ rằng sự bền vững của tình yêu không nằm ở việc hai người bắt đầu với nhau như thế nào, hiểu nhau ra sao. Tình yêu bền vững vì hai người đã cùng nhau đổi thay theo năm tháng.
Nhưng một lần nữa thì tình yêu đâu phải chỉ có thế… Mình vẫn luôn khao khát những điều vụn vặt dịu dàng. Một buổi chiều mưa ướt được cầm tay người yêu đi xem phim. Một buổi tối ủ ấm bằng ánh đèn vàng nhạt, có ghế sofa êm ái, có trà hoa quả đựng trong bình sứ trắng, có mùi bánh quy thơm lách tách. Hai người sẽ cùng nhau nghe một bài hát, sẽ kể cho nhau nghe những câu chuyện lảm nhảm sau cả một ngày dài. Sẽ không còn thấy mệt với đủ thứ áp lực từ công việc nữa, chỉ còn cảm giác bình yên dâng lên nồng nàn.
Thế là qua 12h, sang Valentine rồi. Anh này, trên kia em kể những chuyện rất dài dòng về tình yêu, nhưng một mình anh là đủ cho tất cả những điều đó. Em sẽ nói cho anh một bí mật nữa, ngày nào em cũng ngắm quà Valentine mà anh gửi tuần trước, dù zoom vào là vỡ hết cả nét.
Vài nét về tác giả:
Think like a man, look like a young girl - ph0nglinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét