Cảm ơn cậu, người mà trời đã ban cho tớ để giúp tớ nhận được câu trả lời mà tớ đang tìm kiếm bấy lâu nay.
Câu hỏi thì có từ lâu rồi. Câu trả lời thì thật ra cũng lờ mờ nhận thấy cũng lâu không kém. Nhưng mà cho đến giờ mới biết chính xác nó là gì.
Cảm ơn bạn tớ nhé.
---
Ờ hay thật í nhỉ. Bật máy lên rồi mà giờ chỉ viết được có thế.
Thật ra muốn nói rất nhiều, mấy ngày hôm nay nghĩ nhiều về nó rồi. Sau một chút choáng váng lúc nhận ra câu trả lời là gì thì cũng có buồn một chút, một chút rất nhanh thôi (quen rồi nên các giai đoạn cảm xúc cũng rút ngắn lại mà) và sau đó là bình tâm lại, suy nghĩ về nó.
Suy nghĩ cứ lan man, từ cái này sang cái khác. Vì câu trả lời này giúp mình lý giải được rất nhiều thứ mà. Vậy nên định viết ra, viết hết ra xong là xong.
Giờ thì lại chả cần nữa. Cứ thế suy nghĩ xong là xong rồi. Quên luôn rồi. Đầu óc trống rỗng, nhẹ bẫng luôn.
...
Kể ra cũng hay. Quên được là tốt mà.
---
Cả bài hát, nhớ mỗi đoạn 3 chữ: Chưa bao giờ...
Thích mỗi đoạn í.
Như chưa bao giờ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét