Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

30 Tết - ... you know how I feel..?



Hôm đi chọn thiếp tặng các bạn mình thấy một câu như thế này: "Sometimes you make my day just by sitting next to me"... Trong cuộc đời có được sinh ra hay không thì bạn không có quyền chọn lựa nhưng sống như thế nào, quằn quại dưới vực thẳm hay bay bổng trên thiên đường thì lại hoàn toàn là do bạn lựa chọn. Cuộc sống còn nhiều điều kì diệu không giải thích nổi lắm. Mình tin như thế. Và mình muốn cảm ơn tất cả, niềm vui, nỗi buồn, nước mắt, nụ cười.. những điều kì diệu của một năm cũ sắp qua. Và như thông thường thì mình cũng mong những điều tốt lành cho một năm mới sắp đến, cho tất cả mọi người.
- Đấy nghĩ cả buổi sáng mới ra được từng đấy câu cho cái blog ngày 30 Tết. Định để up fb nhưng rồi lại thôi. Thấy chả cần thiết và cũng chẳng nên. Vì... nó nhiều ẩn ý hơn bình thường và không nói rõ ra thì cũng thành rắc rối, rồi thì lại hot, lại được bảo là dạo này yêu rồi, hic.
Thôi thì lại ngồi viết blog ở đây, và xuất bản một cách công khai và riêng tư thôi :)
Thế này nhé, câu đầu tiên là dành cho bạn Ali, thì vẫn là cái câu bắt gặp trên cái thiệp hôm trước. Định nói với cậu mà tớ chưa nói được, mà thực ra là tớ cũng nghĩ không biết có nên nói với cậu không. Hì. Thôi nhé, đây là blog của tớ nên tớ nói hết, thoải mái nhé: "Sometimes you make my day just by sitting next to me". Hôm qua đấy cậu ạ. Câu này đúng hoàn toàn đấy. Hì. Chẳng biết cậu thấy thế nào nhưng tớ thấy thế đấy. Cảm ơn cậu nhé. 
Câu thứ hai là cho mình, riêng mình. 
Câu thứ ba thì là tổng kết một năm kì diệu. Quá nhiều những thứ kì diệu. Và mình vẫn tin vào những điều kì diệu.
Còn lại là những điều muốn nói với mọi người, với các bạn, với một người đặc biệt và best wishes for all ^_^
Hôm nay, ngày cuối của năm và vẫn có điều kì diệu xảy ra với mình. Điều kì diệu của tớ, là cậu đấy, Ali ạ. Hì... You know how I feel...? Nói thật là cậu quả thật quá kì diệu với tớ rồi. Mà phép màu chắc cũng chỉ đến nửa đêm thôi nhỉ? Và rồi thì Lọ Lem sẽ phải đối diện với quả bí ngô chứ không phải là cỗ xe ngựa lộng lẫy nữa. Ôi. Khi không có gì thì người ta mặc kệ tất thảy. Nhưng khi đã "có" rồi thì lại sợ nhất là "mất", mất đi cái đã có, cho dù đấy chỉ là một cảm xúc lay động nhẹ nhàng tâm hồn tớ thôi. Cậu ạ, hôm qua, lúc tớ nói với cậu chuyện về bố mẹ tớ thì tớ đã thấy rất nhẹ nhõm đấy. Tớ cứ lâng lâng như thế về nhà. Nhưng rồi tớ lại thấy một cảm xúc lạ lắm nó cứ lớn dần lên, tớ sợ mất cậu, sợ mất cái cảm giác nhẹ nhàng đấy. Why you are magic to me? Chẳng hiểu trùng hợp thế nào chứ từ qua nửa đợt nghỉ tết rồi và mọi điều tớ muốn làm đều đã đạt được, có những điều cứ tưởng không hoàn thành trước khi hết năm cũ thế mà rồi cuối cùng cũng đã xong hết. Tớ muốn gặp cậu. Đi bên cạnh cậu. Tớ muốn nói với cậu những chuyện tớ chưa bao giờ nói với những người khác về bố mẹ tớ. Câu chuyện làm tớ nặng nề suốt thời gian qua. Rồi thì nói với cậu xong tớ thấy thật nhẹ nhõm. Mấy ngày qua, cho đến tận hôm nay, cậu nhắn tin, đơn giản thôi, nhưng với tớ nó rất ý nghĩa. Tớ cũng chẳng biết nói thế nào. Tớ cũng tưởng tượng những điều xa xôi nhưng có lẽ không hợp với tình cảnh này và nó phá vỡ điều kì diệu của tớ. Thế nên tớ không tưởng tượng nữa. Cậu vẫn là cậu, là điều kì diệu năm cũ của tớ. Còn năm mới sắp sang ư? Không biết nữa. Như cậu vẫn hay bảo ý: tớ chẳng quan tâm :)
Lúc chiều cậu lại nhắn tin bảo: tối có đi xem pháo hoa với tớ không? Lúc thấy máy báo có tin nhắn chưa cần nhìn tớ đã biết là cậu rồi. Vì giờ này thì ngoài cậu chắc chắn chẳng có ai khác. Và tớ đã nói luôn: Tớ không đi đâu. Tớ đang dở tay với cái công cuộc tỉ mẩn thủ công của tớ nên một lúc tớ mới đọc tin nhắn. Nhìn tên cậu, đọc tin nhắn xong thì tớ thốt lên: Actually I want to go but I will not go with you today!!! Nói thật là tớ muốn đi với cậu, tớ muốn đi cùng cậu. Như hôm qua ấy, cứ đi thôi, đến đâu thì đến, chẳng cần quan tâm. Nhưng khổ cái là tớ vẫn tỉnh táo quá, hôm nay là 30 Tết, tối nay là giao thừa. Thế nên tớ sẽ ngồi nhà chứ tớ không đi với cậu. Tớ mất một lúc để nghĩ câu trả lời cho cậu. Nhắn lại cho cậu thế nào nhỉ: Tớ không đi đâu. Cậu đi chơi vui vẻ nhé. Cho dù là đi một mình hay đi cùng ai.... Sau thì tớ xóa câu cuối cùng đi và send cho cậu. Tớ biết tính cậu mà. Như hôm qua cũng vậy, cậu bảo nếu tớ không đi thì cậu sẽ đi xem phim một mình. Tớ... Tớ hy vọng tối nay cậu không đi một mình nhé :) Đi cùng ai đó đi. Đừng đi một mình. Hôm nay tớ ở nhà vì nói thật là điều kì diệu của tớ là cậu đấy, tớ sợ mất lắm. Tớ vật vã cả ngày với những lo lắng không đâu sau cái thoải mái nhẹ nhõm ngày hôm qua. Và từ lúc cậu nhắn tin thì tớ lại vui trở lại. Lại cười. Tự mỉm cười với mình thôi. Cười rất nhẹ nhõm ý cậu ạ. Lại là điều kì diệu đấy. Ôi, tớ đã dũng cảm từ hôm nọ đến giờ mà hôm nay tớ lại nhát cậu ạ. Tớ không dám thay đổi cái thói quen bao nhiêu năm nay. Tớ sợ bố mẹ tớ bảo thế này thế nọ. Ôi tớ sợ sự thay đổi, sợ mất điều kì diệu, cậu ạ.
Nói chung là tớ vẫn nhát lắm. :)))
-------------
Năm mới nào, và cuối cùng điều kì diệu vẫn làm mình thấy thật vui vào những giờ phút cuối cùng của năm này. Thế là quá đủ rồi, chẳng mong gì hơn cho một năm nhiều sóng gió đến thế. Sang năm sau, cho dù thế nào thì mình vẫn tin cuộc sống vẫn có những điều kì diệu, thế là đủ để tự tin vững bước rồi. Love you all. 
Sáng mai sẽ về thăm bà, sẽ về chào ông, và cháu sẽ kể với ông về điều kì diệu của cháu ông ạ... ^^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét