Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016

Lơ đễnh

(Nhân một ngày siêu lú lẫn đã dập cửa văn phòng đi về mà quên không gửi chìa khóa)
Hôm qua rất lú lẫn và cũng rất may mắn vì đã nhận ra được một số chỗ lú từ hôm trước. Đêm chả ngủ được mấy. Bị tỉnh từ khoảng 2 giờ xong tỉnh luôn đến tận giờ. Hôm nay hy vọng sẽ khắc phục được hết những chỗ lú của tất cả mấy hôm trước... Vì một tương lai rất rất gần được đi chơi một cách thanh thản !!! yeah !!!
---------
Cuối tuần vừa rồi ngoài những lúc phải phi đến công ty để lấy mẫu thì cắm cúi ngồi đọc Hóa ra anh vẫn ở đây.
Mình đánh giá truyện này hay. Vì:
Chưa bao giờ đọc xong thể loại này mà cảm thấy thanh thản đến vậy. Không bị ám ảnh.
Câu chuyện nói đúng những gì cần phải được nói ra. Có rất nhiều cách yêu khác nhau. Vấn đề chỉ là dung hòa các cách thức đó mà thôi.
=> Rất đáng cho một cái cuối tuần vẫn đang rất hoang mang hoảng loạn vì sắp xếp giấy tờ chuẩn bị cho bảo vệ đề tài... haizzz...
Và cuối ngày thì được giới thiệu cho Đo thế giới. Chắc sẽ đọc. Rất gần thôi.
----------
Cá nhân mình thấy HNH hát hay và đáng nghe hơn TL.
Trong cơn mất ngủ đêm qua thì đã nghe HNH the thé vào tai, nào là Có khi nào rời xa, Anh cứ đi đi, Sau tất cả, Tìm lại giấc mơ của Love Songs show. Trừ Tìm lại giấc mơ thì không nói rồi còn các bản cover đều thấy thích hơn các bản gốc. Nói chung là ... phê...