Thứ Hai, 1 tháng 11, 2021

31.10.21

Đặt cái tiêu đề là ngày tháng năm, chung chung thôi bởi vì nội dung là một vài sự kiện liên quan đến mốc thời gian này và xoay quanh nhiều chủ đề cơ.

Thứ nhất là lâu quá rồi cứ định viết rồi lại chả viết nữa. Cứ tự đong đưa mãi thế. 

Thứ hai là dạo này nỗi đau "thể chất" lấn át nỗi đau "tinh thần" nên càng có lý do không gõ ra được chữ nào. Mấy tháng nghỉ dịch cố thủ nằm nhà, loanh quanh làm đủ thứ mà rồi cũng không có lúc nào ngồi gõ được.

Thứ ba là kiểu gì thì cũng phải đến lúc trào dâng thì nó mới dâng trào được.

----

Mình đi làm lại được đâu đó 2 tuần rồi. Như người ta vẫn gọi vào cái thời Covid này là đi làm lại sau "bình thường mới". Vâng, à thì bình thường cũng có bình thường mà bất thường cũng thấy vẫn bất thường thật. 

Môi trường xung quanh giờ thiếu "việc" để mình ẩn thân vào đó. Trong khi lại thừa thãi những thứ mình ghét. Nói thẳng ra đúng là dùng từ "ghét", từ con người, công việc, đến lối sinh hoạt. 

Lối sinh hoạt thì bị đảo lộn sau khi đã có được mấy tháng nghỉ dịch đang trong trạng thái được kiểm soát khá ổn. Cân nặng, tất nhiên là do cố tính, tụt xuống kỉ lục là 47kg và đang trên đà lên lại một chút. Sức khỏe thì trồi sụt theo thời tiết. Cái này do bệnh rùi và rất tiếc nhưng chưa tìm được ra cách để can thiệp. Cái hội chứng Raynauds minh dính vào này có rất nhiều điểm khúc mắc nhưng có một điều cần phải hiểu là buộc phải tìm cách sống chung với lũ, chắc chắn là vậy. Trong thời gian max rảnh vừa rồi mình có xem một vài phim, tài liệu, điện ảnh, dramma rồi cả đọc vài quyển sách, để rồi rút ra rằng thực sự tự mình cần phải hiểu mình trước khi có thể cầu cứu người khác, như vậy mới giúp bản thân mình được. Tâm lý cũng cần phải được thấu hiểu và nhận định rõ ràng. Cái này không dễ. Nhưng sẽ cố gắng, làm từ từ rồi chắc sẽ làm được thôi.

Công việc. Mình vốn dĩ cố gắng rạch ròi việc cần phải làm để giải quyết cho thật gãy gọn. Và kết quả là kế hoạch của cả năm 2021 đã xong từ nửa đầu năm rồi. Việc còn lại thuộc dạng đột xuất hoặc dạng linh tinh bất thình lình thì không chấp, còn lại chả có việc gì đáng kể. Thế nên đang trong tình trạng bị ép phải làm những việc trước giờ không liên quan. Nói chung là việc thì mình không ngán, cái mình ngán lại là "Con người".

Con người. Chính vì môi trường quen thuộc bị phá vỡ nên phải đối mặt với những thứ "mới/lạ", những thứ mình ghét. Thái độ hợp tác, phong cách làm việc, rồi cả quan điểm của những người đó mình đều ghét.