Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016

Viết bù

Viết bù lại cho những lúc đã qua mà quay cuồng quá chưa kịp dừng lại để ghi lại.
-----
Món quà của Mama - Tháng 5


-------
Hôm qua vừa đọc được note này của một bạn trên fb (thấy tên là Pham Ngoc Anh, nhưng mình không biết bạn ấy) mà ai đó like. Mình thấy bạn ấy nói quá chuẩn luôn, đúng luôn những gì mình nghĩ.
"
Bạn tin không? Sau 5-6 năm ly thân, gia đình 2 bên và cả bố mẹ tôi đều rất rất cố gắng để hàn gắn lại với nhau - tất cả chỉ vì chúng tôi. Vì mong muốn giữ lại cho các con một gia đình.
Khi mẹ hỏi tôi rằng:
- Con cảm thấy thế nào?
Tôi khi ấy, lớp 8 - 14 tuổi, đã nói với bố mẹ của mình rằng:
- Con thật lòng muốn bố mẹ chia tay và tìm cho mình một hạnh phúc mới, bố mẹ có thương yêu bọn con không? Con biết là có, con rất yêu bố mẹ, nhưng bố mẹ đừng quay về với nhau có được không 
...
Bạn biết vì sao tôi nói ra những điều ấy không??? Vì một đứa con như tôi, cảm nhận được sự lạnh nhạt ấy, khi trái tim của hai con người đã không còn thuộc về nhau, không còn hướng đến nhau, ngôi nhà ấy như một cái nhà tù, dù không hề có những cuộc cãi vã, thì ngôi nhà ấy vẫn u ám như một cái nhà tù 
Và bố mẹ tôi chia tay kể từ khi ấy, sau vài năm, bố tôi tìm được một hạnh phúc mới, và đến bây giờ, khi tôi 23, mẹ tôi cũng tìm được hạnh phúc mới. Hai gia đình lúc nào cũng vui cười hân hoan, rảnh thì tôi về thăm mẹ, vui thì tôi qua với bố, cuộc sống rất nhẹ nhàng, thoải mái. Không ai trách cứ ai, k ai giận hờn ai và cũng không ai phải gồng mình lên để sống vì ai.... Thế là bỗng nhiên tôi có đến 2 người bố, 2 người mẹ và rất nhiều anh chị em họ hàng ruột thịt ^^!!!
Và bạn có tin không, tôi luôn nghĩ rằng đó là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời mình 
...
Cho đến cuối cùng, cái đích mà con người ta hướng đến chẳng phải là được hạnh phúc bên cạnh người mình yêu thương sao??? Không phải là hạnh phúc bên cạnh con cái, mà hạnh phúc nhất là khi được bên cạnh người mình yêu thương  Còn con cái bạn? Chúng sẽ hạnh phúc bên cạnh người chúng yêu thương và phụng dưỡng bạn, chứ lộ trình hạnh phúc của chúng cũng k thể là "tôi 35 và tôi đang sống với bố mẹ tôi rất hạnh phúc" được 
...
Tôi từng nói với anh bạn trai của mình rằng:
- Nếu ta đã sống với nhau quá lâu nhưng một ngày anh tìm thấy người phụ nữ anh hết mực yêu thương ở đâu đó ngoài kia mà lại không phải là em, em chỉ yêu cầu ở anh một điều duy nhất là hãy ngay lập tức nói với em một cách chân thành, tế nhị và đàng hoàng nhất. Em sẽ không gào thét, k giận giữ, không bày trò đánh ghen. Không bao giờ. Nhưng nếu anh và cô ấy lén lút lừa dối em, thì em sẽ không bao giờ tha thứ. Vì sao ư??? Vì hai người làm phung phí khoảng thời gian sống quý giá của em. Khiến em bị mắc kẹt với một người đàn ông không hề yêu mình, trong khi anh và ng con gái a yêu đã tìm thấy nhau thì ở đâu đó ngoài kia, người đàn ông thật sự của cuộc đời mình, em lại không thể đi tìm và đến được với anh ấy. ❤️❤️❤️ Em có thể chấp nhận vô số các khuyết điểm của anh nhưng sẽ không bao giờ chấp nhận việc phải sống chung với một người đàn ông đã không còn yêu em, không đam mê và cũng chẳng còn khao khát.
....
"Hôn nhân ko phải là bản án và cũng chẳng phải thủ tục của cuộc đời, nó phải là kết quả của hai tâm hồn không thể sống thiếu nhau!
Vậy nên...
Hãy yêu thương hết mình, và buông bỏ khi khổ đau, vì chúng ta chỉ được sống có 1 cuộc đời, Duy Nhất Một và chỉ Một mà thôi!"
Hạnh phúc lên nhé các bạn của tôi ^^!!! Bởi vì hành trình tìm kiếm tình yêu đích thực của cuộc đời mình vẫn luôn là hành trình thú vị nhất ^^
- Pham Ngoc Anh -
..........
.........
.......
......
.....
....
...
..
.
Ảnh của Pham Ngoc Anh.
"
Hôn nhân ko phải là bản án và cũng chẳng phải thủ tục của cuộc đời, nó phải là kết quả của hai tâm hồn không thể sống thiếu nhau! - Hạnh phúc của cha mẹ và trách nhiệm của họ với con cái là hai khái niệm rất riêng chứ không phải mang tính chất nhân-quả. Đừng để cái khung gò bó mang tên "đạo đức xã hội" dìm chết cả hai bên. Vậy nên ai cũng cần có trách nhiệm với chính cuộc đời mình, đừng sống mà đổ lỗi cho người khác để rồi cứ chết chìm trong vũng bùn mà mình tạo ra.
-----
Mình vừa xem xong "Another Miss. Oh" hay còn gọi là "Oh Hae Young again" hôm thứ 4. Phim Hàn Quốc, vâng đúng là lại phim Hàn. Nhưng lại cũng là một bộ phim Hàn rất khác, rất đáng yêu và mình đã lại sưu tập nó, hì hì.
Bộ phim kể về một câu chuyện cũng khá là không tưởng. Nhân vật chính được nhắc tên trong tiêu đề phim, cô nàng Oh Hae Young, là một cô gái bình thường, không nổi bật bởi xinh đẹp, tài giỏi, nàng cũng có một gia đình bình thường, bố mẹ bao bọc yêu thương. Và cuối cùng nàng đã gặp được chàng hoàng tử của đời mình, Park Do Kyung, người mà ngay ánh mắt đầu tiên của chàng, nàng đã cảm thấy có gì đó rất đáng thương trong đó. Nhưng mình thì thấy cốt truyện chính lại xuất phát và xoay quanh nhân vật nam chính, từ những gì anh cảm thấy hối tiếc nhất trước khi chết.
Tình tiết mang tính chất không tưởng trong câu chuyện này là nhân vật Park Do Kyung có thể nhìn thấy trước hay chính xác hơn là nhận ra được những thời khắc anh hối tiếc nhất khi anh hấp hối, để rồi có thể nói ra được những gì thật lòng nghĩ, quyết tâm sống hết mình hơn, bộc lộ hết lòng hơn chứ không chỉ kìm nén, lạnh lùng như tính cách anh vẫn thế. Mình nghĩ có thể hiểu chi tiết này mang tính chất một lời khuyên, một câu chuyện để thức tỉnh nhân vật trong câu chuyện, giúp họ nhận thức và sống hạnh phúc hơn. Nó có vai trò một cú hích giúp câu chuyện được mở nút thắt.
Park Do Kyung có những đặc điểm riêng trong gia cảnh, người mẹ, người chị, người em trai ở bên anh, tính cách trầm lặng cùng công việc với những nhạy cảm về âm thanh, tất cả những điều đó tạo nên con người anh như vậy. Con người có một ánh mắt mà mẹ Oh Hae Young ngay lần đầu tiên tiếp xúc đã có thể rất yên tâm và yêu quý. Nhưng mình thấy quý nhất anh này là sự quan tâm rất tự nhiên, rất tỉ mỉ với Oh Hae Young. Và mình nhìn cặp đôi này cũng cảm thấy rất hạnh phúc, rất ấm áp với những gì họ đối đãi với nhau. Nó rất nhẹ nhàng, rất tự nhiên, rất đời thường và cũng rất đáng ước mong.
Và đúng như bạn Phạm Ngọc Anh đã nói ở trên đấy: Hôn nhân phải là kết quả của hai tâm hồn không thể sống thiếu nhau, chứ không phải vì điều gì khác. Vậy nên những gắn bó, hay chia ly trong bộ phim này đều diễn ra rất đẹp, rất có tình có lý, không bị xấu xí vì những điều quá đáng. Vì thế nhìn cảnh cuối, đám cưới của hai người thật là đẹp. Và cả cảnh lúc Hae Young chạy đến nắm tay Do Kyung khi anh bị tai nạn. Rất đẹp.
 
-----------
Hôm nay đã là 1-7 rồi. Qua mất cái hạn nộp hồ sơ mà mình cũng chả nhớ ra. Thôi, chắc chưa có duyên với trường đấy rồi. Thôi ta lại lên đường đi tiếp, tìm tiếp vậy.











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét