Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017

Những khái niệm na ná (NHÁP)

Có những thứ khái niệm rất là na ná
Hôm nay đi học một khóa học về quản lý hành chính mình mới thấy rằng có rất nhiều những khái niệm na ná. Có rất nhiều những khái niệm mà có thể dùng chung một câu lý giải bắt đầu bằng "nôm na là..." nhưng thực ra lại có sắc thái ý nghĩa vô cùng khác biệt. Thực ra bình thường rất ít người để ý đến sự khác biệt dường như rất nhỏ này nhưng thực ra khi bạn phải ngồi soạn thảo một văn bản mang tính chính thức nào đó, hoặc phải cân nhắc về câu chữ thì mới cảm thấy rằng quả thật là có vấn đề khi phải chọn dùng từ này hay dùng từ kia để diễn đạt cho đúng ý muốn.
Trong phạm trù tình cảm, cảm xúc thì những khái niệm na ná lại càng nhiều và ranh giới giữa chúng thì vô cùng mờ nhạt.
Xem phim Her (2013) xong thì rút ra những kết luận như này: Tình yêu là một cái gì đó rất mơ hồ. Vì thế rất khó để phân biệt giữa cái gọi là tình yêu và những cái khác na ná tình yêu.
Theodore yêu Samantha. Đấy là một cảm giác quá mới mẻ, gây bất ngờ: tình yêu giữa một cái máy - một hệ điều hành, thực ra còn rất là hư không, thậm chí còn chẳng có phần xác như một cái máy - với một con người có đủ cả phần xác và phần hồn.
Tình cảm yêu mến có thể xảy ra giữa con người với một vật thể hoặc một phi-vật thể theo chiều từ phía con người và cũng có thể được đáp lại theo những cách khác nhau tương ứng. Tức là tình cảm ấy có thể là 2 chiều???
Trong bộ phim có một chi tiết ở đoạn đầu, Theodore gọi điện cho dịch vụ chat qua điện thoại, và có những đối tượng còn sẵn sàng sex qua điện thoại (chỉ giao tiếp bằng giọng nói, chỉ nghe). Đấy là bước dẫn dắt đầu của khái niệm tình cảm không thể xác được nói đến sau này. Dần dần sau đó là nói đến mối quan hệ của Theodore và Samantha để mở rộng hơn khái niệm đó.
Thực ra Samantha đã được Theodore tạo ra. Nói như vậy vì Samantha là một hệ điều hành có thể tùy biến được theo sở thích của chủ nhân, và nó tiến hóa từng ngày từng giờ, sự thích nghi tăng theo sự giao tiếp giữa chủ nhân và hệ điều hành. Chính vì vậy có thể nói Samantha chỉ có thể càng ngày càng thích hợp hơn với Theodore chứ không thể ít đi được. Vậy nhưng tại sao cuối cùng giữa họ lại nảy sinh mâu thuẫn? Thực ra rất dễ giải thích thôi. Đó là vì Samantha bản chất là một cái máy, có nghĩa là  một khi nó được "ra lệnh" là phải tiến hóa để thích nghi thì nó sẽ làm y như thế và cứ tiếp tục như thế cho đến khi người điểu hành dừng chương trình hoặc rút điện nguồn. Nó sẽ không bao giờ dừng lại, không bao giờ bỏ cuộc.... như con người, vì bất cứ lý do gì. Nó sẽ không hiểu được thế nào là điều chỉnh và tại sao lại phải điều chỉnh, trong khi thực tế là đôi lúc cần phải nhún nhường, phải bỏ qua, phải tìm đường khác... v.v thì mới đi tiếp được với nhau. Vậy là đoạn gaps, đoạn hổng do sự thiếu nhường nhịn nhau sẽ không bao giờ được lấp đầy. Những đoạn hổng này khác với sự hổng do là chưa hiểu biết lẫn nhau.

----








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét