Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

chả đơn giản tẹo nào... lẩm cẩm xừ nó rồi!

Có những lúc rất muốn biết một điều gì đấy. Nhưng mà thật không đơn giản là k biết thì đi hỏi. Hỏi ai, hỏi như thế nào và trước hết là có nên, có cần thiết phải hỏi hay không cũng là một vấn đề rắc rối rồi.
Muốn hỏi mà rồi lại ngại. Hỏi không hẳn là hỏi để biết. Hỏi chỉ là để thể hiện sự quan tâm thôi nên mới ngại thế. Chứ nếu hỏi chỉ để lấy thông tin thôi thì lại rất đơn giản: không biết thì hỏi thôi. Nhưng mà đời không đơn giản thế.
...
Mà cũng buồn cười. Mình đã tự bảo là sẽ biết ít thôi cho đỡ đau đầu. Nhưng bản tính thì vẫn là tò mò, vẫn ham "hiểu biết"... Thế đấy. Mà nhiều khi mình có biết hay không thì thiên hạ vẫn thế.
Tất nhiên có những cái người ta gọi là chuyện phiếm, có hay không thì cũng chẳng ảnh hưởng gì, có thì chỉ làm cuộc sống bớt đơn giản, bớt đơn điệu và bớt chán trong những lúc không có gì để buôn thôi.
Nhưng cũng có những cái không chỉ là chuyện phiếm.
Nhưng đa phần mình đã tự đặt mình vào mối quan hệ với mọi người là quan hệ đơn giản, không thân thiết quá. Ở chỗ làm đã vậy, bạn bè đại học hay trung học cũng không khác lắm. Thì vẫn bảo là biết ít cho đời giản đơn mà.
Đa phần thì như thế là có ích. Nhưng giờ có những lúc thấy như thế thật là... Chẹp.
Vì kiểu quan hệ không thân thiết ý mà giờ có những lúc muốn nói, muốn hỏi mà không phát ngôn được với ai, với bất cứ ai nên đâm ra bức xúc, không biết đổ vào đâu, đâm ra luẩn quẩn cả ngày với câu hỏi, có lời đáp mà không có ai đáp. Khổ quá đi. Dở hơi quá đi.
À, thì ra người ta phát minh ra cái blog là để dùng vào trường hợp này đây.
<gật gù, gật gù>

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét