Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

"Tuổi thanh xuân đã rời xa của chúng ta"

Tuổi thanh xuân đã rời xa của chúng ta....
 Hôm nay vừa đọc xong quyển này.
Lúc đầu quyết định tải quyển này về đọc là do tò mò về cốt truyện của bộ phim mà Triệu Vy làm đạo diễn vừa công chiếu, So Young - Gửi cho thời thanh xuân rồi sẽ qua của chúng ta.
Thực ra thì cũng đã nghe đến quyển này trước đây rồi, cũng đã đọc một đoạn trích của nó ở đâu đó, đoạn cô Lý lật lọng với Vi Vi, ở đâu đó nói về cách đối nhân xử thế. Đọc đoạn trích đấy cũng rất có ý nghĩa. Nhưng chính cái tên "Anh có thích nước Mỹ không", rồi cả sự thất vọng của Xin lỗi em chỉ là con đĩ và Sẽ có một thiên thần thay anh yêu em, làm cho mình không có cảm hứng muốn đọc một tí nào những tác phẩm TQ nữa. Nhưng rồi, another nhưng luôn luôn là rất thú vị, keke, Nhưng rồi sau khi nghe về So Young, thì lại muốn thử đọc xem sao. Nhưng cũng phải nghĩ mấy lần rồi mãi tối t6 mới quyết định tải về. Đọc một mạch đêm thứ 6 hết 2/3, rồi sáng chủ nhật đọc nốt đoạn kết.
Nói chung là mình đã chọn đúng thời điểm để đọc nó.
Cũng như những quyển khác, đọc xong cũng băn khoăn, ngẫm ngợi một tí về cái kết, rồi là trong lúc đọc cũng có thử đặt mình vào vị trí nhân vật chính, để mà liên tưởng, để mà mơ mộng. Nhưng thực sự quyển này không như những quyển khác. Đoạn đầu là vật vã vượt qua nhưng càng đọc càng cuốn hút. Nhưng lần này không đặt được mình vào vị trí nhân vật chính, nhưng vẫn cảm và rất thích thú cảm nhận. Cái kết cũng không đoán trước được, mà chính xác là không hề nghĩ đến chuyện cái kết sẽ như thế nào, cứ đọc, từng trang từng trang, cứ next rồi lại next, và mong nó cứ dài mãi không thôi thôi chứ không đoán, không suy luận hay nghĩ gì đến cái kết và lúc kết rồi cũng không giả sử này, nếu như nọ, không tại sao, tại sao,... như những quyển khác. Mình chấp nhận nó là như thế thôi. Cảm nhận nó như thế. Giờ nghĩ lại mới thấy, lần này mình như thế là vì đây là Tuổi thanh xuân đã rời xa của chúng ta mà. Dù sao thì cũng là đã qua nên không thể phán xét và nếu như này nọ thì cũng có để làm gì nữa đâu. Thế nên lần này mình chấp nhận nó là nó, như thế mà thôi.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét