Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

Ngày đầu tháng 8... đã hết mưa để rồi chuyển nắng to vỡ đầu !

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Khuc-ca-cho-tinh-nhan-Tien-Minh/IW8WAA6U.html
Dạo này trưa nào cũng nghe bài này. Tại vì trưa nào cũng xem phim trên vtv3. Nghe lời nó khá là não nề nhưng mà mình công nhận bác Tiến Minh này có tài. Nhiều bài của bác ý mình thích. Mà phải đúng cái giọng bác này hát nó mới hay.
Giọng bác này nó rất hợp với cái bài hát mà bác ý viết. Da diết một chút, run rẩy một chút, lúc gào thét thì gào thét, lúc vật vã thì vật vã.. Nói chung là bài bác ý viết mà bác ý lại có giọng nên nó phù hợp cũng phải.
Nghe thật đã tai.
Cái giọng lè nhè của bác này rất hợp với bài hát và với giai điệu, với luôn cả tâm trạng bài hát nữa. Hic. Hâm mộ bác này ghê gớm.
---------------------------------------------
Cả ngày nay thật loạn tùng phèo.
Sáng ra cong mông đi làm thì đến nơi có thông báo kế hoạch thay đổi. Thế là đột nhiên đâm ra thư thả ngoài dự tính. Rồi thì sáng theo lịch sẽ ngồi nghe semina của các bác bên GE thế rồi cuối cùng thì lại thành đánh vật dưới chăn nuôi với mấy em thỏ và chuột lang. Cuối buổi thì mình đã đưa tiễn 3 em thỏ sau khi các em ý hy sinh vì khoa học. Chỉ còn lại 2 em chuột lang đanh đá, động tí là kêu như còi cứu hỏa. Người rã cả ra. Người ta vẫn bảo nắng sau mưa độc cũng phải. Mong mãi mới được có hai ngày nắng mà giờ chưa gì đã oải hết cả người ra rồi. Trưa thì lê lết ra shop Hồng, tha lôi một đống đồ về. Ăn trưa một cách dè sẻn và sung sướng, nói cho vần thôi chứ trệu trạo măm vì mệt và chả có cảm hứng ăn vì sáng đã cố nhồi 2 bát vì sợ trưa không về được rồi. Chiều lại hì hục đi làm. Phi luôn vào hood ngồi. Mà ở trong hood rồi cũng không yên. Lại bị gọi điện, lại bị hỏi han, chung quy là lại bị sai vặt. Xong việc ngồi thở được một lát thanh thản rồi lại hì hụi quay về cắm mặt vào máy tính vì bỗng dưng phát hiện ra cái mail của sếp. Trong khi ý thì thằng bạn lại nhắn tin nhắc nhở. Ôi, lỡ hứa với nó rồi nên chả hối hận được gì. Ngại quá. Thực lòng thì hôm nay mệt lắm, chả muốn đi. Thế mà rồi 6h vẫn động viên bản thân mà đứng dậy ra về mà chả cần đợi sếp ngó xem đã nhận được mail mình reply chưa. Kệ sếp, giờ này thì về thôi. Trên đường về, đang ngổn ngang với băn khoăn về cái vụ học hành rồi lại cái thời tiết nản chả buồn chán này thì bố gọi. Bố bảo mẹ mệt đang nằm ở cơ quan kia kìa, đi làm về thì rẽ vào đón mẹ về. Thế là nhắn tin cho thằng bạn bảo không đến mà trong lòng nhẹ nhõm quá. Thấy tội lỗi vì mình thấy nhẹ nhõm đến thế. Nhưng mà kệ nó, giờ phải đi lo cho mẹ đã.
Mẹ cũng không bị gì nghiêm trọng lắm. Chóng mặt và không đứng được lên. Bố cũng cho thuốc rồi. Mẹ uống mà chưa đỡ nên vẫn nằm ở cơ quan chưa về. Mẹ bảo cứ về đi. Mẹ chưa đứng lên được đâu. Lát đỡ mẹ về sau. Thế là mình lại lật đật đi về, đầu chả nghĩ được gì nữa. Chỉ có cảm giác không có vấn đề gì thôi. Về đến nhà, ăn xong bữa cơm thì lăn ra. Không thể ngồi nổi nữa. Đầu nặng ì ì, người thì oải. Cứ thế là nằm cho đến tám rưỡi bố đi đón mẹ về. Bố với Tố đi xe máy sang cơ quan mẹ. Xong sau mẹ lại tự đi xe đạp về. Thôi thế là yên tâm.
Rửa bát xong thì vật vã đi lên gác để lại vật vã với cái hợp đồng. Chán chả muốn sờ vào vì mệt.
Đấy, ngày đầu tháng 8 nó thế đấy.
Mình tự dưng thấy mình là khách hàng tiềm năng được thằng bạn mình quan tâm quá. Cái tình thế này làm mình khó xử. Nói thẳng ra thì mình không thích thế tẹo nào. Mà rồi ngẫm ra rằng, từ giờ trở đi là không có quen biết gì hết, dính vào người quen với một đứa cả nể như mình thật là mệt. Hic. Thế rồi lúc nãy nghe nó tâm sự mà mình thấy thật tội lỗi. Nghĩ oan cho nó. Đúng là nó nhiệt tình quá. Chứ nó cũng chả có ý gì. Thói quen bán hàng ngấm vào máu rồi nó thế đấy. Nó cũng thấy nó không ổn khi đem kinh doanh vào để làm việc với bạn bè. Nó cũng biết điểm không tốt của nó. Mình cũng chả biết làm gì hơn là nghĩ cách để an ủi nó, kể cả nói những điều không thẳng thắn mà đi đường vòng, nói những điều mang tính chất dĩ hòa vi quý. Thế đấy. Ngày hôm nay đã có lúc giật mình bất ngờ chột dạ và rồi hối hận và sau cùng thì thấy lãnh cảm.
-------------
Một ngày nhiều cảm xúc hỗn tạp chả biết tả thế nào !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét