Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2015

Chỉ là... cảm thấy vui !

Bây giờ là 12 giờ 17 phút ngày đầu tiên trong kì nghỉ tết. He he, đơn giản là giờ mình thấy vui.
---
Sáng nay bị tỉnh giấc vì chả hiểu sao tự dưng trong đầu cứ âm ỉ cái bài "Bao đêm em khóc" của Bảo Thy. Một vài câu, vài đoạn nào đấy, giờ cũng chả nhớ rõ nữa. Đến tên bài hát thì lúc nãy cũng phải ngồi ngẫm nghĩ mãi mới google ra được từ một tí câu chữ còn sót lại trong đầu đến tận chiều.
Cũng lạ. Chả hiểu sao lại văng vẳng cái bài đấy vào cái lúc sáng sớm còn đương lơ tơ mơ như thế.
Nhưng mà đúng là mình có một cái list nhạc thần kì, ha ha, cứ để nó chạy random thì rất thú vị nhé, nó sẽ ra một trình tự giải quyết vấn đề rất hay. Lúc nãy cũng thế. Đầu tiên là mò lại bài Bao đêm em khóc để nghe lại cho rõ ràng xem nó thế nào sau đó thì list nhạc next tiếp đến một bài nghe rất tươi sáng, xóa hết cái "sầu" "buồn" của bài trước. Mà lạ là giờ chả nhớ là bài nào nữa, chỉ biết là giờ rất thoải mái thôi :))
Y như cái ngày hôm nay.
Sáng ra thì bị luẩn quẩn bài kia trong đầu. Và đến công ty thì nộp tiền xong nhận tiền xong lại lượn xuống văn phòng nhận tiền, xong lại lượn xuống kho làm phu khuân vác, làm việc đến giây phút cuối cùng. Từ khi đi làm đến giờ đây là lần đầu tiên ngày đi làm cuối cùng trước khi nghỉ tết mà còn ngồi đến tận gần 5h mới về. À, chả nhớ năm ngoái như thế nào. Mà năm nay mình còn không đi trực tết. Mấy năm trước chẳng nhớ nữa. À, năm ngoái thì gần như ngày nào cũng phi ngoài đường thì phải. Tất bật. Năm nay mình thấy rất thỏa mãn, thanh thản... sung sướng. Mình làm được hết những gì mình muốn cho gọn gàng trước khi nghỉ rồi. À, cũng không phải là mọi thứ đều trọn vẹn, cán được những cái đích như mong muốn nhưng có vẻ mọi thứ đều đạt được cái trạng thái "chiếu nghỉ", vừa đủ để cảm thấy thoải mái cho một kì nghỉ. Sung sướng là vì thế.
Làm việc vắt hết mình đâm ra nghỉ ngơi cũng thấy sung sướng lạ. Ha ha..
Buồn cười nhất và sung sướng nhất có lẽ còn là vì mình quên được ối thứ. Quên nhanh và gọn.
Mấy hôm trước còn định viết một cái gì đấy cho một vài thứ đã qua nhưng rồi đến giờ thì quên luôn là định viết gì rồi. Hà hà, thế đấy. Vậy là cũng có chút nhớ nhung đến, xong rồi băn khoăn một tẹo, tò mò mà, nhưng mà rồi chốt lại là giờ lại quên xừ mất rồi là định nói gì. Bố khỉ! :)))
Ngộ thế đấy.
Mà mê tín một tẹo nhé. Tết năm ngoái tất bật thì năm ngoái cũng toàn vắt chân lên cổ chạy việc, được cái đi được nhiều, cũng vui phết.
Năm nay chả có dự định gì, Tết thong thả lắm, tự dưng hơi tí băn khoăn là chả biết năm sau có "thong thả" ngồi nhà không ??? Phải được đi chơi bời tí mới vui chứ nhể :)
Mà này nhớ, cứ thấy các sếp ráo trước năm sau có nhiều đổi thay. Thì vưng, em thì em chả biết thế nào, chửa có hóng được gì, mà rồi cũng chạ cóa biết tính thế nào. Em thì em chỉ biết cố mà làm choa nóa ngon lành những cái gì em đã chót ôm vào người em thôi. Kệ xừ các sếp thì đổi gì thì đổi, thay gì thì thay.
Vậy mình cứ chốt hạ là thế, em yêu nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét