Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

Gửi em, một người chị không quen

Một ngày mưa. Lang thang và đọc được cái này:


"Nếu một ngày kia nhận được tin nhắn thăm hỏi của người cũ, bạn có thể để cho trí tưởng tượng bay xa, nhưng cũng đừng quên cân nhắc một trường hợp: nó đang rảnh.
Đó là cái rảnh ác nhứt nhì trần gian. Mình rảnh, nên bèn làm cho người khác mệt (lòng)."
Nguyễn Thiên Ngân.
Nov 3rd, http://smile-flowers.tumblr.com/
 Còn một cái nữa.
Cuộc đời tàn nhẫn nhất là khi mình đang chờ tin nhắn từ ai đó, thì tổng đài tự nhiên nhắn tin cho.
29.11.2014
#chờ      #tin nhắn    
Bạn ấy có những cảm xúc mà mình nghĩ là mình hiểu được. Có lúc mình cũng từng như thế, hoặc là mình có khả năng tưởng tượng siêu giỏi. Tóm lại thì mình hiểu những gì bạn ấy nói. Vậy nên tâm đắc với nhiều cái bạn ấy đưa ra.
Có những cái thực sự quay quắt trong lòng nhưng ngoài tầm tay với của mình.
Chẳng hiểu gì cả lại là cái cảm giác nhiều lúc giật mình nhìn lại mới nhận ra. Mà chính cái lúc ấy mới thấy thật đau, thật tủi. Chính cái lúc ấy mới buồn.
Cứ viết thôi em, bạn ấy giờ mới 20 thì phải, nên mình gọi là em. Em ở bên kia, chị ở bên này, có lẽ chẳng phải tình cờ thì cũng chẳng biết đến em. Cũng là nơi giãi bày những điều chẳng thể nói với ai. Có thể không dám nói hoặc không biết nói thế nào, cũng có thể là chẳng bao giờ có cơ hội nói. Nhưng cứ nói đi, à quên, viết chứ. Viết ra cho nhẹ lòng em ạ.
Chúc em những điều yêu thương thật đẹp.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét