Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

Đầu hàng số phận rồi !!

Giờ này thì chính thức chấp nhận đầu hàng số phận rồi... Không còn gì để nói. Không làm thế nào để xoay chuyển theo ý mềnh được. Làm sao giờ??? Chấp nhận thôi. Giơ tay đầu hàng... và cảm thấy thật nhẹ nhàng.
... Và cũng nhẹ nhàng tìm cách sống tiếp. Lại bắt đầu vượt qua thử thách tiếp nào !
-----------
Ngày 19/07/13, một ngày chán đời vì kế hoạch đi chơi đã chính thức phá sản. Rất rất muốn đi để có một cái lý do thật chính đáng, thật hoàn hảo vì rất rất không muốn phải đi đến một nơi, làm một việc vào thứ 2 tuần sau, mà có cả thứ 3 nữa chứ. Lý do tại sao không thích thì chả rõ lắm, nhưng chỉ biết rằng bản thân chả thích thú gì. Mà dạo này bản thân nhạy cảm lắm. Cứ cảm thấy bị ép uổng cái gì là cảm thấy tức tưởi, cảm thấy uất ức lắm. Dạo này bản thân hay dỗi lắm. Tự dỗi ý. Vì chả làm gì được người khác mà. Khổ thế. Chiều nay cũng thế. Nhận được cái tin k được đi chơi nữa phát là bản thân suýt rớt nước mắt, may mà kìm kịp, lúc ý là giọng nghẹn lại rồi ý chứ.
Mà sao chứ. Cưới xin thôi chứ có cái gì mà to tát, người ta chả coi mình ra cái gì ý chứ sao mình cứ phải tự quan trọng hóa bản thân lên làm gì, cứ thích phải dính vào làm gì. Hôm trước bị dính một quả không khác gì con hầu mà giờ còn bị coi chả ra thể thống gì là đây hãi lắm rồi. Thế nên đây xin kiếu. Con bạn thân đây còn chả đi đám cưới được đây còn tiếc tí chứ đừng nói cái hạng ý. Chẹp. Thôi cho nhau xin. Đây đủ việc để mệt rồi, đây chả muốn lôi mệt về thêm. Cảm thấy thoải mái thì đi, vui vẻ thì đi. Chứ chưa gì, mới có nghĩ đến cái thái độ đã thấy ức chế tinh thần, muốn chửi thật to cho hả mà k xả ra nổi thì hăng hái đi thế nào nổi. Tình thế bắt buộc đây mới phải đi chứ thực lòng đây chả muốn.
Thế đấy. Cái sự tình nó là thế đấy. Xả ra một lần cho nó thoáng đầu óc tí. Không thì không chịu nổi mất.
Ôi, con người. Ôi cái xã hội này, đúng là nó tạp nham, nó hỗn loạn thật. Nhưng mà sao chỉ trong một con người thôi nó lại có thể tạp nham các thể loại như thế được. Cứ như là cái kính vạn hoa ý. Chả biết đằng nào mà lần. Khiếp thật. Phục thật. Mình mới chỉ 2 mặt thôi mà đã thấy thất kinh, đã thấy tởm lắm rồi. Đằng này người ta muôn màu muôn vẻ, gió chiều nào người ta che chiều ý. Siêu kinh! (Bĩu môi một cái thật khủng vào, ghê gớm nhổ nước bọt nữa càng tốt - Đấy, xả hết đi, xả cho hả đê)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét