Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

Mùng 5 Tết: đi trực và bắt đầu một năm mới

Mùng 5 Tết mình đi trực Tết và đến phòng thì chụp lại ảnh bài thơ này trên cái nam châm đính trên tủ tài liệu của các anh chị.

 Hình ảnh
 
I Love You This Much....

Enough to do anything for you - give my life, my love, my heart and my soul to you and for you.
Enough to willingly give all my time, efforts, thoughts, talents, trust and prayers to you...
I love you enough to want to protect you, care for you, guide you, hold you, comfort you, listen to you, and cry to you and with you.
Enough to be completely comfortable with you, act silly around you, never have to hide anything from you, and be myself with you.
Enough to share all my sentiments, dreams, goals, fears, hopes, and worries - my entire life with you.
Enough to want the best for you, to wish for your successes, and to hope for the fulfillment of all your endeavors.
Enough to keep my promises to you and pledge my loyalty and faithfulness to you.
Enough to cherish your friendship, adore your personality, respect your values, and see you for who you are.
I love you enough to fight for you, compromise for you, and sacrifice myself for you if need be.
Enough to miss you incredibly when we're apart, no matter what length of time it's for and regardless of the distance.
Enough to believe in our relationship, to stand by it through the worst of times, to have faith in our strength as a couple, and to never give up on us.
Enough to spend the rest of my life with you, be there for you when you need or want me, and never ever want to leave you or live without you.
I love you this much.

By Lisa M Thomas
----------
Trên đường về thì choáng váng với một em hỏi đường làm mình phải đăng cái stt này trên fb: "Mùng 5 Tết: đi trực, trời đẹp, phố phường đẹp... Dừng đèn đỏ ở ngã tư, đang mải ngắm vườn hoa thì có em đỗ xịch xe bên cạnh: Cô ơi, cho cháu hỏi Văn Miếu.... Chẳng biết nói gì, chỉ tay cho em ý đi thẳng. Đấy, may mà em hỏi đường đi Văn Miếu ở ngay Hai Bà Trưng đấy nhá :)))" 
Sau đấy thì ngồi cả ngày với chị Thùy Anh, chả làm gì cả, down phim, lướt net, rồi thì cuối chiều ngồi "vẽ mặt" (à, trang điểm) cho bạn Bình :))
Lúc về thì đi lượn một vòng hồ Tây vì nắng quá đẹp !! 
Về nhà thì bạn Ali nhắn tin nhờ đọc cái truyện ngắn và rồi thì đi nấu đồ ăn và ngồi xì xụp vừa ăn vừa làm "bài tập cảm thụ văn học" bạn ý giao :D
Xem ra là một ngày thật bận rộn.  
Mùng 6 thì đi khai xuân ở công ty, mỗi tẹo buổi sáng, trưa thì ra hồ Tây ăn - 7 mạng máu chiến ngồi ở nhà nổi ăn cho gió thổi bay cả người :)), chiều thì ra thăm mẹ con nhà Lượng hấp vì quá sốt ruột, đi có một mình. Eo, có mỗi ngày mùng 6 Tết mà khéo mình lượn được gần trăm km :P
Mùng 7 đi làm thì oải vì lại chạy hùng hục với cái Biolegio. Năm nay có dớp là việc năm trước cứ thích dây sang năm sau qua tết, tết dương rồi đến tết âm cũng thế. Bó tay. Đi làm nhưng mọi người vẫn tư tưởng ăn chơi và chiều thì hơi "gió bão" tí. Nói chung là quen rồi, trơ rồi. Và có bão thế nào thì ta vẫn thế thôi.
Mùng 8, 9 thì Mộc Châu. Nói chung là có quả phượt từ 5 giờ sáng cứu cả chuyến đi chứ k lại thành ngoan hiền thì chán. Thư thái.
Chủ nhật lại đi thăm mẹ con nhà Lượng hấp. Trời chuyển gió. Bắt đầu những ngày đi làm nghiêm chỉnh bằng đợt rét đậm rét hại đột ngột và rõ rệt. Vừa chết rét vừa chả có việc gì làm, đi làm đúng nghĩa là lướt fb, xem báo, ngủ gật và buôn. Và đã tiêu mất nửa ngày phép để nghỉ luôn ở nhà cho lành vì quá rét!!
Cuối tuần bắt đầu "bận rộn" hơn tí vì cái chủng L2 sắp về. Nói chung là tâm trạng mình chắc là bắt đầu ổn định dần về quỹ đạo cam chịu và chăm chỉ - cứ nói thế để động viên tinh thần đi.
-------
Nói chung là qua một cái Tết, một đợt nghỉ ngơi, chưa hẳn là đã (không bao giờ là đủ cả) và có rất nhiều sự kiện, mình đã mất và được nhiều thứ. Thế là cuộc sống cứ tiếp tục. Bản thân thì ghê gớm và cay nghiệt hơn một tí. Cuộc đời thì có lắm sự khó lường. Bản thân thì đôi khi không bình tĩnh nổi nhưng có lúc lại rất nhẫn nhịn nhún nhường mà đón nhận. Có gì thì cũng kệ thôi. Có những cái gợn khó chịu thì cố gắng cho nó qua. 
Năm nay năm Ngựa nên đi rõ lắm. Hôm qua lại vừa đi Đền Hùng. Đứng ở cái nơi 13 năm trước đã đứng, hơi lệch ngày một tẹo, hồi xưa đi vào mùng 10/2 dương thì phải, mà không nhận ra cái gì quen thuộc cả. Ngơ ngác từ đầu đến cuối. Hoành tráng, sạch đẹp và chả có tí cảm xúc nào. Cuối cùng thì lúc ở Đền Thượng cũng chắp tay thưa với các cụ. Không biết trong cái lúc tinh thần hỗn loạn lắp bắp lung tung không đầu không cuối đấy các cụ có hiểu cho con không. Nhưng mà thôi, coi như con hoàn thành được tâm nguyện của con trong dịp tết này. Một lời nguyện từ xưa con muốn trả lại, muốn hủy bỏ. 
Hôm nay ở nhà dưỡng sức. 16 dương rồi, hết tháng 2 đến nơi rồi. Hôm qua vừa nghĩ ra mấy ý tưởng mới. Vui đây :D

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét