Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

Tóm lại là tớ tò mò vì không hiểu được bạn!

Ơ hay nhỉ? Làm thế quái nào mà tớ lại cứ phải nghĩ về cậu nhỉ? Đã bảo là không nói chuyện với cậu nữa nhưng mà rồi vẫn cứ trả lời tin nhắn. Để rồi lại cứ phải vắt óc ra để nghĩ chuyện mà nói với cậu. Ha ha, hài thật.
Thế nào nhỉ? Tại làm sao lại thế thì tớ chịu. Chỉ có là tớ muốn viết cho cậu mấy câu, với tớ thì viết thì dễ hơi là nói. Nên tớ muốn viết, thay vì muốn nói với cậu mấy điều. Có chút tò mò, tọc mạch hay gì gì đó thì cậu bỏ qua nhé.
Hôm nọ cậu nhắn tin lại bảo tớ không phải nghĩ ngợi gì đâu vì cậu là người đơn giản nhưng thực tế thì tớ chả thấy cậu đơn giản tẹo nào. Đúng không?
Thực ra thì tớ với cậu chắc cũng chưa đủ thân để mà nói với nhau nhiều điều. Nhưng với tớ thì cậu là người rất đặc biệt. Tớ nói với cậu những điều tớ không nói với mọi người khác, về gia đình tớ ý. (Tớ hy vọng là điều này không gây ra áp lực gì cho cậu cả - cậu là người đơn giản đúng không? hì) Thế nên nói thật là nói chuyện với cậu tớ cảm thấy ổn, an toàn, hay là gì gì đó bình yên và thoải mái, kiểu kiểu vậy, không biết dùng từ nào cho chính xác nữa. Tóm lại là cậu là người mà tớ cảm thấy có thể thoải mái thích nói gì thì nói, không phải đắn đo từng câu từng chữ. Thế nên tớ sẽ nói với cậu những suy nghĩ của tớ, những gì tớ cảm nhận, những gì tớ thấy cần phải nói với cậu. Tóm lại là tớ muốn nói gì thì tớ sẽ nói. Thế nhé. Ok nhé.
Tớ đã nói với cậu không dưới một lần là tớ hoàn toàn không biết gì về cậu và giờ chắc là tớ phải nói lại lần nữa là tớ chẳng hiểu cậu đang nghĩ gì. Tớ chỉ cảm thấy là cậu đang bị rối, đang băn khoăn gì đó, có lẽ là khủng hoảng chăng? Có thể đơn giản là hội chứng sau Tết, chán nản và mệt mỏi, tự dưng không hiểu mình đang đứng ở đâu, đang không khí Tết nhất vui vẻ, sum vầy giờ tự dưng một thân một mình, ở một nơi xa lạ. (Một tuần trước tớ cũng thế, quá oải, nhưng giờ thì bắt đầu có việc phải làm nên cũng qua rồi, quen lại với nhịp điệu đi làm rồi). Điều đó là tâm trạng chung thôi. Đúng nhưng nó chỉ là một phần thôi. Chắc bọn mình đến cái tuổi, đến thời điểm tự dưng sẽ nghĩ đến sự ổn định, nghĩ đến tương lai, nghĩ về một cái gì đó lâu dài. Tớ cũng thế. Một vài người bạn cũng đã vừa nói chuyện với tớ về vấn đề này. Và cho dù không hẳn cậu nói về vấn đề này nhưng tớ thấy có vẻ cậu cũng đang như thế.
Có thể cậu chỉ đơn giản là gọi điện cho tớ vì tớ nằm trong danh bạ của cậu, và các số khác đều bận (tớ đoán tớ nằm trong số ít người lúc nào cũng trả lời cậu là: tớ rảnh!). Cậu có nhớ lần tớ hỏi cậu tại sao lại gọi điện cho tớ không? Cậu đã bảo là quên lý do rồi. Hôm đấy là hôm tớ bảo cậu hãy trả lời các câu hỏi của tớ nếu cậu không ngại. Thực ra thì hôm đấy là hôm tớ nói với cậu rất nhiều. Lan man, lòng vòng, xa và gần, cậu có thể hiểu những gì tớ nói với cậu hôm đấy hay không thì tớ không biết và nói thật là cũng không quan tâm. Vì lúc đấy đơn giản là tớ chỉ muốn nói ra những điều tớ nghĩ mà thôi. Và cậu là người khiến tớ chả ngại khi hỏi những câu vớ vẩn như thế. Cho dù có thể là rất lịch sự, rất tử tế hoặc đơn giản là rất rỗi hơi để phung phí thời gian vào việc gõ mấy từ vô nghĩa để đáp lại tớ, và để cho tớ có cớ mà lải nhải tiếp. Dù sao thì tớ cũng phải nói một điều là: Tớ vui vì điều đó.
Lảm nhảm từ nãy thì cuối cùng điều tớ muốn nói là: Đấy, cái cách mà cậu khiến tớ sống một cách thoải mái tớ hy vọng tớ cũng có thể giúp cậu y như thế. Cậu đã thấy tớ lảm nhảm với cậu những điều gì rồi đấy. Vậy thì với cậu cũng thế. Tớ hy vọng cậu cũng có thể nói với tớ những gì cậu đang nghĩ. Giống kiểu người ta giải tỏa stress bằng cách đấm bốc ý. Tớ cũng có thể đóng vai trò cái bịch bông khá giỏi đấy nhé. Có thể tớ chẳng có ý kiến gì giúp cậu giải quyết vấn đề được đâu nhưng cứ để tớ phản hồi thử xem thế nào. Biết đâu lại có ích. Hoặc chí ít cậu cũng sẽ thoải mái hơn chăng? Đấy là rút từ kinh nghiệm của bản thân tớ thôi :D
Tớ thấy tớ với cậu có một cái duyên tốt. Chí ít ra là tốt cho tớ, tớ gặp cậu đúng lúc thời gian tớ thấy khủng hoảng nhất và giờ thì tớ thấy ổn hơn nhiều rồi. Vậy nên tớ có hơi kì vọng vào việc có thể đáp đền cái ân huệ trời cho ý bằng việc giúp lại cậu một cái gì đó với tư cách là một người bạn thì cậu cũng đừng lịch sự từ chối. Trừ khi cậu không coi tớ là bạn nữa. Và nếu thế thì cậu làm ơn đừng nhắn tin hỏi tớ có rảnh không nữa nhé. Câu trả lời luôn luôn là: "tớ rảnh" rồi, không cần phải hỏi nữa đâu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét