Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

Tuổi trẻ thật tràn đầy năng lượng!

Mấy ngày vừa qua vừa hì hụi ngồi xem lại My boss my hero. Phim này hồi năm cuối đại học bạn Huy hấp copy cho mình. He he xem lại mà vẫn thấy thật là vui. Vẫn thấy mình còn cảm xúc với nó chứng tỏ mình vẫn còn đang sống và thở.
Thỉnh thoảng thấy bản thân rất lạ vì có thể sống dựa vào những thứ hư vô đến thế. Có những lúc tinh thần down xuống đến đáy nhưng giờ vẫn sống vẫn thở chứng tỏ mình vượt qua được. Vẫn cười nắc nẻ khi xem đến đoạn hài. Vẫn rơm rớm nước mắt với cái mắt bạn chuột Friend trong Phi vụ hạt dẻ xem trưa nay. Ôi trời. Vậy là quá đủ cảm xúc để ta thấy ta vẫn tồn tại.
Đôi khi tự dưng ngồi nghĩ ra thì thấy thật ngạc nhiên với bản thân mình. Chả hiểu mình sống vì cái gì. Ờ thì vì công việc đang dang dở cần người làm nốt. Vậy thì ngoài giờ những lúc không làm việc, hoặc những lúc stress nặng quá không làm việc nổi thì sao mà vẫn sống. Ờ thì những lúc đấy chắc là để thưởng thức những cái gọi là thú vị ở trên đời này. Một cơn gió. Một tia nắng. Một câu chuyện hay. Một ánh mắt long lanh của một nhân vật hoạt hình thôi. Tóm lại mà bản thân vẫn có cảm xúc với những thứ xúc quanh, cảnh vật thôi, những cái ảo thôi, có thể không có tương tác người-người đi chăng nữa thì có lẽ vì mình đã biết vui với từng thứ nhỏ nhặt nhất, chắt lấy từng niềm vui, từng giây phút nên mình thấy mọi thứ trôi qua thật không phí hoài. Một con người lạc quan !
Ồ, giờ thì một con người lạc quan bắt đầu ngáp rồi. 2h đêm rồi. Dạo này cứ vài hôm liên tục bị ngủ quên từ tầm 10h là lại có một hôm bị thức đến tận tầm này hoặc muộn hơn nữa. Chẳng hiểu sao lại thế. Nhưng mà mọi thứ diễn ra vẫn ổn với quy luật của nó. Mình vẫn thấy khỏe mạnh. Vẫn hít thở sâu căng tràn phổi cái không khí ẩm ẩm, man mát của cái thời tiết mưa phùn ẩm ương này. Và quan trọng là vẫn thấy vui để tự mỉm cười với bản thân mình, và đầu óc cũng thanh thản nữa.
Xin cảm ơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét