Thứ Ba, 29 tháng 4, 2014

ba chấm... ba chấm...

Mình thích viết những đoạn nhỏ nhỏ ngắn ngắn. Một tẹo, một tẹo thôi. Dài quá đâm cứ bị lan man, câu chữ cứ bị loằng ngoằng, ngoặc ngoặc vào nhau cứ như kiểu nhìn vào cái giỏ đựng rắn giun ý. Vừa hun hút tối thui vừa loằn ngoằn, lèo ngoèo, chằng chịt, loạn xạ.. Tóm lại là trông nguy hiểm í.
-----
Dạo này rất hay bị một cái cảm giác tiêu cực đấy là thất vọng.
Thất vọng với cái kiểu nhìn đời, cái kiểu sống của các bạn trẻ xung quanh.
Ối giời, hâm! Liên quan quái gì mà thất với chả vọng.
Ừ, chả liên quan quái gì. Mỗi tội nó cứ chình ình ra, cứ đập vào mẹt đâm ra mình ức chế. Mà mình ức nên mình buồn, mình thất vọng. Vì mình cứ bị những cái chán ỉn ra ý làm mình buồn. Mình thất vọng vì mình không vui được. Thế mới buồn chứ.
Thất vọng vì cái kiểu dựa dẫm, ỷ lại.
Thất vọng với cái kiểu thùng rỗng kêu to. Lúc nào cũng cái này hay, cái kia hay chứ nhưng chỉ là nói mồm chứ chả nhận thức được cái gì trong đầu cả.
Thất vọng với thái độ sống buông bỏ, không cố gắng. Đụng đầu vào tường là dội lại ngồi than với thở luôn. Sao không đứng dậy mà đập đầu vào tường đi. Đằng nào chả đường cùng rồi, cùng lắm đập tường không vỡ thì vỡ đầu chết thì cũng thế. Cứ đập đi biết đâu lại chả lủng ra một lỗ mà qua được.
Thất vọng vì cái kiểu lúc nào cũng oang oang thích đơn giản nhưng mà rồi lại phức tạp hóa tất cả mọi thứ lên và rồi cuối cùng thì chết chìm trong một mớ bòng bong.
...
Ba chấm được dùng khi còn nhiều nhiều những thứ tương tự mà không thể/muốn nói ra nữa vì quá chán rồi.
Ba chấm cũng được sử dụng khi cảm xúc lúc đấy lắng lại rồi. Chuyển hướng ý tứ. Chuyển hướng cảm xúc. Một khoảng lặng. Ba chấm là một kiểu cảm xúc.
Stop here.
Hôm nay chỉ nói đến vậy thôi. Nói thế là đủ rồi.
- Đúng một kiểu lải nhải, không đầu không cuối -
29.04.14 (mùng 1 tháng 4 âm lịch) - một ngày đầu tháng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét