Thứ Hai, 23 tháng 7, 2018

Vi sao mình lại thích SJ?

Cái này viết là để tự trả lời. Vì đôi khi nhìn lại quãng thời gian tầm có hơn nửa năm qua thôi, mình tự thấy thật lạ.
Mình biết SJ chỉ mới tầm cuối năm ngoái và bắt đầu cảm thấy thích thú thì chỉ tầm nửa năm trở lại đây. Dạo gần đây bắt đầu rảnh trở lại sau một đợt bận tối mắt thì đôi lúc mình cũng tự hỏi, tại sao mình lại thích SJ nhỉ. Vì trước đây mình không có khái niệm gì về những gì tương tự như SJ cả.
Văn hóa Hàn đối với mình là ẩm thực, các món ăn, gia vị, một ít lễ lạt, phong tục biết được thông qua phim ảnh. Nhạc thì nhạc phim. Trước đây mình không hiểu cái khái niệm về entertainner, entertainment company hay idols hay các chương trình kiểu reality show hay variety show. Giờ thì mình biết cũng chút chút đấy, có thể hiểu được mấy khái niệm cơ bản và cũng xem một số variety show, reality show. Nhưng thực ra chủ yếu những hiểu biết của mình cũng xuất phát từ tìm hiểu về SJ mà ra cả. Vậy thì tựu chung lại vẫn là từ SJ, do SJ mà ra mình của bây giờ cả.
Chắc do SJ đã truyền cho mình ý tưởng gì đó, cảm hứng gì đó chăng? Chắc là thế rồi. Và tất nhiên ngoài SJ ra, thì cũng còn nhiều người Hàn khác nữa. Như các em trong Produce 101 season 2 mà sau này là cả Wanna One nữa, các đồng chí trong Tân Tây Du Ký-1-2-3-4, vợ chồng chị Hyori-Sangsoon và Ji-Eun với YoonA, Park Bo Gum trong Hyori's Bed & Breakfast, rồi cả đội hình Family Outing Season 1, các gia đình trong The Return of Superman, Song triples, Seo twins, Sarang, SungJae, 5 chị em nhà Daebak, SHINee... Trong khoảng hơn nửa năm trời (chỉ có hội Wanna One và Produce 101 là lâu hơn, từ năm ngoái) có ngần ấy nhân vật ồ ạt bước vào cái đầu của mình. Trong số ấy có vài nhân vật liên quan đến âm nhạc như Produce 101, SHINee hay Hyori-Sangsoon, Ji-Eun, YoonA nhưng chỉ có SJ là mình nghe rất nhiều. Đầu tiên là At Gwanghwamun, rồi Bonamana, dần dần rất nhiều bài hát khác nữa. Nhạc dance hay ballad thì do mọi người phân loại chứ mình thì không hiểu nên cũng không quan tâm, chỉ là bài nào có thể nghe được thì nghe thôi. Nhưng quả thật và bản thân mình cũng bất ngờ với số lượng những gì liên quan với SJ mà mình đang nghe. Mình có một folder đặt tên là SJ, chủ ý chỉ lưu hầu như toàn kiểu nhẹ nhàng, ít bàt sôi động thôi mà số lượng đã 45 bài rồi. Đấy là rất nhiều cho một folder chủ đề riêng trong list nhạc của mình như thế đấy.
Quả thật, mình có thể nói chắc là SJ không phải có giọng hát hay kiểu huyền thoại như cộng đồng fan của nhóm vẫn tung hô. Nghe riêng từng người trong nhóm hát thì một vài người có giọng kiểu mà mình đặc biệt thích. Giọng Kangin chẳng hạn, rất dày và ấm, kiểu giọng hát đấy lúc nào cũng có thể làm mình rung động. Kyuhyun thì có giọng đặc biệt là có vài vùng âm vực gây được ấn tượng rất đặc biệt với mình. Ryeowook và Yesung thì da diết tình cảm, nhưng nghe nhiều da diết quá thì sẽ rất mệt. Shindong cũng có giọng rất ấm và tình cảm tuy rằng anh ấy ít xuất hiện. Hôm nọ ngồi nghe và để ý kĩ thì thấy trong SJ cũng có những màu giọng trùng nhau. Tất nhiên như các bạn fan vẫn hay nói, mỗi người trong SJ là duy nhất, có cái đặc biệt rất riêng, cái này thì mình không cãi vì tai mình không tinh cho lắm, mình chỉ nhận xét theo cảm giác của mình. Đó, nếu xét về giọng hát thì SJ không phải là quá hay đâu, nghe thử Last goodbye của AKMU mà xem, phê ngay vì giọng hát (mình cũng chỉ thích duy nhất mỗi bài đó của AKMU thôi hì hì), còn đầy ví dụ khác nữa. Mà thôi....
Mình cũng đã đọc qua về con đường của SNSD, SHINee, Winner, rồi cả chứng kiến sự hình thành của Wanna One sau này nữa rồi, nhưng nếu để nói thì SJ là nhóm mà mình thích nhất. Có lẽ là bởi thế hệ các anh là thế hệ của mình. Người lớn tuổi nhất là 83, trẻ nhất là 88. Có lẽ mọi người sẽ nói, ừ thì Winner thì là lứa quá nhỏ so với mình, 9x rồi mà, SHINee cũng 4/5 là 9x, SNSD thì có lẽ ngang ngang nhất, chứ SJ thì hơn tận 5 tuổi, có khác biệt quá không? Nhưng mà thực ra thì để nhìn vào thì bao giờ chả nhìn vào lớp anh chị đi trước để làm tấm gương phải không. Các thần tượng Âu Mỹ thời mình còn già hơn mình nhiều ý chứ. Thế nên SJ mới cho mình cảm giác thuộc về thế hệ của mình, dễ đồng cảm với cảm nhận và suy nghĩ của họ hơn.
Nếu người đầu tiên khiến mình quan tâm tới SJ là Kyuhyun vì độ dễ thương-sắc sảo không đỡ được trên show tạp kĩ thì giọng hát mình thích nhất của SJ lại là Kangin, người mình khâm phục nhất là Leeteuk, người mình yêu quý nhất là Heechul.... Nếu tiếp tục kể ra thì sẽ mất thời gian nghĩ nữa vì với mình mỗi người của SJ lại đặc biệt theo một cách riêng mà mình cũng còn chưa kịp nghĩ ra một danh hiệu riêng cho họ.
Hồi xưa mình đã từng ngồi viết một bài về cảm nhận riêng cho từng đứa bạn trong nhóm đại học của mình ở Yahoo 360 rồi. Tiếc là sau đấy, nó bị lỗi font rồi hỏng luôn, chẳng biết khôi phục lại thế nào. Có lẽ là định mệnh gì đó bắt mình phải quên cái kiểu cảm nhận tỉ mẩn như thế đi chăng, làm đến giờ mình cũng toàn gặp khó khăn mỗi khi muốn diễn tả cảm nhận kiểu như thế. Nhưng giờ mình muốn cố gắng, mình sẽ cố gắng để gọi tên từng cảm nhận với SJ ra. Như thế để mình tự giúp mình gọi tên một điều gì đó cho bản thân mình nữa vì nhìn vào SJ mình nhận ra nhiều thứ lắm.
Leeteuk, như mình đã nói, là người mình khâm phục nhất. Trưởng nhóm là trách nhiệm vô cùng nặng nề, và anh ấy còn là người ý thức được rất rõ điều đó. Hơn nữa, như rất nhiều người nhận xét, Park Jung Soo quả là không có phong thái của người lãnh đạo xuất sắc như kiểu Eric Mun, anh ấy chỉ là người nhẹ nhàng, chân thành nhưng kiên định. Điều giúp anh ấy trụ được đến giờ này có lẽ là nhờ sự kiên định và chân thành đó thôi. Lãnh đạo hay nôm na là cố gắng quản lý người khác, cho dù là với ý tốt đi chăng nữa thực sự không hề đơn giản. Nhất là ngay cạnh anh ấy có một tâm hồn tự do như Heechul, bằng tuổi và siêu tự do. Một là bạn phải đi theo hướng chủ động hoàn toàn, bạn làm chủ còn người khác chỉ việc tuân theo. Và rõ ràng là Leeteuk không làm theo cách đó. Theo mình thấy thì cách đó chỉ có thể áp dụng được với khoảng 1/2 SJ mà thôi. Leeteuk đã tìm ra cách khác để thực hiện vai trò của mình cho đến giờ phút này, và vì vậy mình khâm phục anh ấy. Cứ nhìn cái cách anh ấy ngồi bình thản giữa nhóm, mỉm cười trong lúc từng thành viên cất giọng hát Our love trong Super show II ấy, có chút an lòng. Nhưng nhìn vào Leeteuk cũng có những thứ làm mình đau lòng. Đấy là gánh nặng của trách nhiệm, áp lực của lo lắng phải hoàn thành. Nó rất rõ ràng, chỉ quan sát một chút là nhận ra được. Đấy là căn bệnh phổ biến của thế hệ mình, thế hệ quanh quanh mình, nhiều người lơ nó và sống hời hợt, nhiều người để nó nhấn chìm ... Mình hy vọng Leeteuk có thể tiếp tục và vượt qua được nó...
... như Heechul vậy. Heechul là người có vẻ ngoài hời hợt, nhưng lại thực sự sống rất có nguyên tắc. Nguyên tắc của anh có kì quái, khác với số đông nhưng anh nghiêm túc sống với nguyên tắc và trách nhiệm của mình. Mình thích thú với Heechul không phải vì những cái anh ấy đã mạnh dạn phá cách, những cái mà mình có ước cũng không làm được. Mà mình yêu quý vì anh ấy là một Heechul rất tình cảm, rất biết cảm thông cho người khác. Ai khác biệt, ai không chấp nhận anh ấy thì anh ấy bỏ qua, tự tin, vui sống với đúng tính cách của mình. Như thế không có nghĩa là đối với Leeteuk, một người trái ngược hoàn toàn với anh ấy về tính cách, lúc nào cũng bị áp lực vì cái nhìn của người khác, thì Heechul bỏ qua, anh ấy nhìn thấy áp lực mà Leeteuk phải chịu, nhận ra tính cách khác biệt của Leeteuk và rồi đứng bên động viên, giúp đỡ bạn những gì anh ấy có thể. Nhiều người bảo Heechul không cần SJ vẫn sẽ có sự nghiệp riêng rất thành công. Chắc là đúng thế thật. Nhưng giờ quan trọng là anh ấy vẫn là Super Junior Heechul. Vậy thôi.
Leeteuk đã từng ví Kangin như là một ngón tay bị thương của SJ vậy. Mình hiểu cái cảm giác đau thương ấy. Các anh thuộc thế hệ của mình nên nhìn xung quanh có thể thấy rất nhiều để hiểu tại sao lại như thế, và đồng cảm được với cảm giác đau thương khi bàn tay bị đau một ngón như thế. Với mình Kangin là cái người hoạt ngôn trêu chọc mọi người nhưng có nụ cười hơi ngượng nghịu khi xuất hiện trong All about SJ sau khi xuất ngũ, là cái người cất giọng dày ấm rất tình cảm hát vài câu sau Ryeowook trong This is love ở chương trình A song for you.
Yesung, một Xử Nữ, thế nên chẳng ngạc nhiên khi thấy anh ấy hay càm ràm mọi người. Anh ấy cũng là người cục tính, dễ nổi nóng. Mình cũng là Xử Nữ, mình hiểu Yesung cũng tình cảm ra sao, cũng có những lúc cảm thấy tổn thương đến rơi nước mắt. Tủi thân ý mà.
Shindong thì đặc biệt vì Shindong có con đường riêng, cũng rất độc lập về cảm xúc. Là chỗ dựa chứ không phải dựa vào ai. Shindong cho cảm nhận như vậy đó.
Siwon, Donghae, Eunhyuk cùng một lứa và với mình thì họ cũng na ná về tính cách. Kiểu sống nhiệt thành, có cá tính riêng, sở thích riêng, con đường riêng nhưng cũng thích ở trong một cộng đồng chung, hòa cùng anh em ở đó. Siwon không cho cái cảm giác là một bông hoa trong lồng kính, Siwon có con đường riêng, rõ là thế nhưng cũng thấy rất rõ sự gắn kết với phần còn lại của SJ. Nhìn vào Eunhyuk thì thấy một phần của Leeteuk, cái phần vất vả, phần quán xuyến, phần gánh vác, phần trách nhiệm í, bên cạnh đó là sự ấm áp nhạy cảm rất riêng. Còn với Donghae, có đôi lúc mình thấy Kyuhyun và Donghae giống nhau ở điểm này, một người đã từng mất mát thì có lẽ hạnh phúc với họ chỉ đơn giản là sự đủ đầy, bù đắp cho khoảng trống của sự mất mát trong tim họ.
Ryeowook có lần đã nói rằng cái ràng buộc SJ với nhau đầu tiên là một bản hợp đồng pháp lý rồi sau dần mới là tình anh em giữa họ. Ryeowook thì mình chưa có nhiều dịp để biết về cậu ấy nhưng mình thấy cậu ấy là người nhẹ nhàng, tình cảm, thường đứng phía sau quan sát, không sôi nổi tinh nghịch trêu chọc mọi người nhưng có vẻ cậu ấy cũng mạnh mẽ nữa đấy chứ. Sau khi xuất ngũ có lẽ cậu ấy lại càng mạnh mẽ thêm, hy vọng cậu ấy sẽ phát triển tốt những dự định của mình.
Trong SJ có lẽ Sungmin là người mình không thích nhất về giọng hát và tính cách. Giọng hát của Sungmin đủ riêng biệt để mình nhận ra được nhưng chỉ là mình không thích âm sắc đó mà thôi. Về tính cách thì qua các show, qua vụ đám cưới, mình không thích vì sau vụ đó, hình ảnh một SJ thống nhất bị phá vỡ và quá khó hàn gắn. Chứ còn bản thân Sungmin có cá tính riêng và kết hôn hay không là việc của anh ấy, dĩ nhiên mình chả có ý kiến gì về việc đó vì ai cũng nên có hạnh phúc riêng. Nhưng Sungmin còn là Super Junior Sungmin, cách hành xử có lẽ đã cần được cân nhắc kĩ hơn chứ đừng để hình tượng bị quay ngoắt 180 độ như vậy. Khi các anh già SJ đến ngần này tuổi thì kể các các fan cũng mong họ sớm tìm được hạnh phúc riêng chứ. Nhưng sẽ vui hơn khi hạnh phúc riêng của họ có thể chia sẻ được với mọi người nữa. Mình quả thật thấy là hội 85, 86 có những ca siêu khó hiểu. Sungmin không bị SJ ví như ngón tay bị thương vì có lẽ các anh em ở sát bên sẽ hiểu rõ mọi chuyện là như thế nào và thông cảm cho Sungmin và Saeun chăng, nhưng với mình thì Sungmin là một vết cắt sâu hoắm trên bàn tay của SJ mà chưa biết bao giờ có thể liền nổi.
Cuối cùng thì là Kyuhyun, anh bạn sinh năm 88, hơn mình nửa năm tuổi. Có lẽ giống nhiều đứa 88 khác, bạn Kyu cũng kiểu vừa ông cụ non ưa chặt chém lại vừa kiểu nhố nhăng nhắng nhít không đỡ nổi. Nhưng mình thấy trong hình ảnh của Kyuhyun có một chút hình ảnh của mình khi rơi vào cái phòng thí nghiệm của Cô giáo mình hồi năm cuối đại học, đấy là Cá gặp nước. Tất nhiên, có thể thấy rõ ràng Kyu không chỉ phát triển các mặt cá tính của mình mỗi trong SJ, bạn ấy còn Radio Star, còn Tân Tây Du Ký, còn sự nghiệp solo, nhưng rõ ràng là tất cả cũng từ SJ, do SJ mà mới ra một Kyuhyun như vậy. Ha ha câu này nghe quen ha. Ở đoạn đầu ý, thì mình cũng rứa mà lị.
Thôi dài lắm rồi. Dĩ nhiên là còn Hangeng, còn Kibum, Zhoumi hay Henry, tuy nhiên họ lại là câu chuyện khác, không thân quen với mình cho lắm. Nhắc đến họ thì vẫn có những cảm giác của SJ tuy nhiên thật sự không thể sâu đậm như 11 người kia vì tần suất không bằng được đâu. Thế nên dài cũng đến vậy thôi. Thế chắc là đủ cho bản thân mình, ít nhất là đến lúc này rồi.
Tóm lại thì mình thích SJ vì thời gian này, có những lúc mình cảm thấy đầu óc cực kỳ khủng hoảng, không thể tập trung nổi, trong khi thật sự cần phải tập trung để làm việc gì đó, có thể do việc đó mình chả hứng thú gì, chẳng qua phải làm vì bị ép buộc mà thôi. Những lúc như thế có 2 vị có thể giúp mình tập trung bằng cách cắm phone vào tai là Hà Anh Tuấn và SJ. Cuối cùng thì có lẽ lý do đơn giản cũng chỉ có vậy.
---
Nghe Our love của SJ, từng thành viên cất giọng hát từng câu, mà xúc động lắm. Mà trong những bản hát Our love ở các nơi thì mình thấy bản này là cảm xúc nhất nè https://www.youtube.com/watch?v=bj2w7_GqAMU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét