Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

tò mò

Thật ra thỉnh thoảng mình mắc bệnh tò mò. Tò mò một số chuyện không phải của mình. Hì hì. Tất nhiên rồi. Chuyện chẳng liên quan đến mình thì mà mình tò mò thì hơi vô duyên một tí, không, vô duyên quá đi ý chứ, thế nên toàn cố gắng nhịn không hỏi. Thỉnh thoảng vẫn phát bệnh tò mò nhưng mà cho đến giờ thì vẫn cố gắng không vô duyên, không hỏi. Thế chắc là tốt nhỉ?
Thôi, chuyện của các bạn mà, có phải chuyện của mình đâu. Có biết thì cũng chỉ là một chút thú vị thôi. Chẳng giúp gì được, cũng chả ảnh hưởng gì đến mình. Tò mò mà làm chi.
Hôm nay là lần thứ 2 tò mò mà bám càng. Lần này cũng dính mưa y như lần trước. Lại còn thảm hại hơn, ngập quá nửa bánh xe, may mà không chết máy, vừa đi vừa tự lẩm bẩm "đừng chết máy, đừng có chết máy" trong khi xung quanh toàn thấy mọi người dắt xe hết lượt, lại còn đường lạ, không biết đoạn ngập dài bao nhiêu. Nói tóm lại là hú vía thoát được chỗ ý. Mừng rơi nước mắt được ý. Đến nỗi một bác đi đường còn phải kêu lên với mình: xe này 10 điểm, giỏi nhỉ, thế mà không chết máy à. Hú vía. Dớp mưa rồi. Dớp luôn cả cái địa điểm nữa. Không biết có dớp luôn cái câu chuyện chính không? Thực ra thì cũng chưa có gì để mà nên chuyện cả. Hì, tại cái bệnh tò mò của mình ý mà. Mình sợ dớp vì bệnh tò mò của mình lắm.
Thôi từ nay chả nên tò mò nữa. Hoặc là cứ tò mò nhưng mà đừng hỏi, cũng đừng bám càng làm chi nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét